Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Học sinh cấp 3 ( High school and beyond )

      
Cảnh báo : Tiêu đề nghiêm túc không phản ánh nội dung bên trong :)

       Thôi.. xong... rồi.
       Mình đã bị nhiễm bệnh lười..Bệnh đã đến giai đoạn mãn tính, ăn sâu vào từng tế bào cơ thể. Nguyên nhân là do tính thiếu kiên nhẫn. 
       Tuy nhiên, trời đất thần thánh thế nào dạo gần đây mình muốn tiếp tục viết blog. Có lẽ hướng của blog sẽ khác so với những bài viết 2 năm trước mà được chủ nhân của nó giữ lại làm kỷ niệm, cũng là để so sánh xem sau 2 năm thì "lớn" thêm chút nào không.
       Trong tiết Sinh học ( môn học yêu thích ) học về " Sinh sản vô tính ở thực vật "  đề cập đến việc thằn lằn đứt đuôi mọc lại được. rồi một số cây nhân giống mang đặc tính hệt cây mẹ.
       "Con người mà sinh sản vô tính thì hay, đứt tay xong mọc lại như cũ"- mình nói to kiểu rất khoái chí . Vừa dứt lời : " Cô thấy không nên vì trăm người giống nhau thì sẽ thật là chán." Thâm thúy.
       Trước khi chê trình độ Tiếng Anh của mình, mình biết. Mình đang theo học SAT. Nghịch lý ở chỗ phần Toán gỡ điểm thì làm không  tốt. 
       
----------------
Warning : The title is misleading and doesn't reflect the contend :)

      I'm done.
      I have been diagnosed with chronic laziness. The disease has penetrated into every cells of my body. It can ascribe to my lack of patience.
      However recently, I want to continue this blogging thing ( shocking ! ). But its aim will be different compared to the post 2 years ago I keep as memory. I want to see whether 2 years creates a more mature me.
       In Biology class ( my fav ) we learnt about Asexual production, lizard regain its tail and plant propagation, in which the offspring have the same characteristics as parents..
      " It'd be cool if human follow this type of production, regain arm after being cut." I shouted excitedly.
       Just after that : " I think we should not, cause if we're the same it'd be boring". Such wise words from teacher.
           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
I'm Mai ( Su ). I started this blog 2 years ago to document recipes and food related articles. It becomes a place to voice my thoughts, rants and muses. "Why write a blog in busy days?" The busier it gets, the more important because you have so little time to reflect yourself.